Mất một tay, tự ti làm tôi không dám chia sẻ

Tôi luôn cho rằng, được sinh ra trong cơ thể lành lặn là một đặc ân của cuộc sống. Lại càng trân quý hơn nữa khi tôi đã từng có một cơ thể lành lặn; nhưng rồi tai nạn kéo tới, tôi buộc phải mất đi một cánh tay…điều này khiến tôi trở nên tự ti và dần mất niềm tin vào cuộc sống- tôi cần người lắng nghe mình.

Chúng ta đâu ai lường trước được điều gì sẽ đến với mình

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nhỏ, từ sâu trong kí ức, gia đình của tôi đã rất khó khăn. Từ xuất phát điểm đấy, tôi đã luôn nhắc nhở và khích lệ bản thân rằng phải phấn đấu để lo được cho chính mình và cho bố mẹ, để một ngày được thoát cảnh nghèo khó, đói ăn. Mặc dù hoàn cảnh là vậy, nhưng chưa một lần tôi trách móc cuộc đời, mà luôn lạc quan phấn đấu.

Tôi vào được một trường đại học như ước nguyện, bắt đầu công việc mà bản thân luôn khao khát, là một kĩ sư xây dựng. Trải qua vô vàn những trắc trở, khi công việc bắt đầu có khởi sắc, tôi gửi được những đồng tiền đầu tiên về quê để chu cấp cho cha mẹ, thì niềm vui chẳng ngắn tày gang. Tai họa ập xuống đầu tôi mà chẳng hề báo trước.

tự ti
Tương lai tôi bỗng chốc tan biến chỉ vì tai nạn bất ngờ (Hình minh họa)

Hôm ấy là một ngày bình thường, tôi đến công trường sớm để kiểm tra tiến độ thi công của công trình. Giữa lúc tôi đang chăm chú đo lường lại những con số đã thống kê và kiểm tra đường ống nước đã được lắp đặt , thì … Ầmmm… Khoảnh khắc tôi kịp ngẩng mặt lên nhìn thì đã thấy toàn bộ giàn giáo lung lay và đổ ập xuống tôi. Lúc này thế giới xung quang tôi đều là một mảng màu đen xịt.

Khi tôi tỉnh dậy, đã thấy bản thân đang nằm trên giường bệnh, đầu quấn băng và cánh tay phải đau nhói, tôi cúi đầu nhìn thì bàng hoàng nhận ra cánh tay đã hoàn toàn bị cưa đi.

Không ai lắng nghe, niềm tin và hy vọng biến mất

Va đập mạnh, rất may đầu tôi chỉ bị trấn thương nhẹ, nhưng một thanh sắt của dàn giáo đã đâm sâu vào cánh tay phải của tôi, khiến toàn bộ dây thần kinh bị tổn hại. Để giữ mạng sống, chỉ có một cách duy nhất: tôi phải bị cắt đi cánh tay phải… Khoảnh khắc nhận ra bản thân từ giờ đã trở thành một người khuyết tật, chưa bao giờ tôi thấy tuyệt vọng đến thế. Tôi nghĩ đến cha mẹ già ở quê, nghĩ đến những hoạch định tương lai còn giang dở, tất cả khiến tôi tự ti và muốn từ bỏ cuộc sống này.

tu ti
Tôi khao khát có một ai lắng nghe những tâm sự và nỗi buồn trong tôi (Hình minh họa).

Dẫu các bác sĩ , y tá vô cùng quan tâm chăm sóc và động viên, nhưng hơn ai hết, tôi biết điều tôi cần nhất bây giờ là có một ai có thể ngồi xuống và lắng nghe tâm sự của tôi. Những ngày tháng ở bệnh viện chờ đợi hồi phục và tập các bài tập trị liệu chức năng, dường như dài đằng đẵng.

Tôi không dám gọi điện cho cha mẹ vì sợ họ lo lắng, không dám kể cho bạn bè vì sợ ánh mắt thương hại của họ dành cho tôi, cũng không thể tâm sự cùng các y tá, bác sĩ vì họ còn vô vàn bệnh nhân khác. Thế là tất cả những tâm tư, những tuyệt vọng, cứ thế giữ kín trong lòng mà không có ai để chia sẻ, lắng nghe và thấu hiểu.

Người Lắng Nghe đã xuất hiện

Trong một lần tình cờ sử dụng Facebook, tôi đã biết đến Dịch vụ Người Lắng Nghe, sau khi tìm hiểu thì tôi đã đặt lịch hẹn nói chuyện qua điện thoại. Với suy nghĩ ban đầu chỉ là tìm một người xa lạ để tôi có thể dễ dàng tâm sự bày tỏ nỗi lòng, nhưng sau một cuộc điện thoại đã làm thay đổi hoàn toàn suy nghĩ của tôi. Tôi nhận ra sau ngần ấy năm sống trên cuộc đời, tôi chưa bao giờ được ai lắng nghe đến thế.

Người Lắng Nghe đã lắng nghe tôi với một thái độ chân thành và thấu hiểu nhất, họ không phán xét câu chuyện của tôi, chỉ đơn giản là cuộc đối thoại hai chiều giữa người với người. 

tu ti
Lắng nghe là viên thuốc chữa lành sự tự ti và tổn thương của tinh thần.

Như có một sự chữa lành hoặc là sự đồng cảm giữa hai trái tim,  Người Lắng Nghe đã thực sự chạm vào nơi sâu thẳm nhất của trái tim tôi, tôi được nói ra hết những vướng mắc trong lòng, những lo lắng về tương lai, sự bất lực khi nghĩ bản thân trở thành một người vô dụng…. Tôi đã được trải lòng tất thảy những lắng lo nội tại trong lòng mình. Nội tâm tôi đã thực sự được giải bày. Đó là một trải nghiệm vô cùng sâu sắc, Người Lắng Nghe đã kéo tôi ra khỏi hố sâu của sự tự ti và mặc cảm.

Chúng ta ai cũng cần một người lắng nghe để trở nên thật phi thường.

Người Lắng Nghe đã khơi dậy lên trong tôi một lần nữa niềm tin vào cuộc sống, lạc quan học quen với việc sinh hoạt bằng một cánh tay, nói với tôi về rất nhiều trường hợp vượt lên sự nghiệt ngã của cuộc đời.

Tôi tin rằng, không những tôi mà các bạn đều có thể trở nên thật phi thường nếu tìm được cho mình một sự lắng nghe và đồng cảm. Đôi lúc chúng ta cứ tưởng rằng, sự tự ti, bất an là những điều mà cuộc sống đem lại. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng, bạn là chủ thể trung tâm của cuộc sống, điều này có nghĩa rằng bạn hoàn toàn có thể chọn lọc những điều mà cuộc sống mang đến.

tu ti
Khi chúng ta được lắng nghe, nội tâm dần được hồi sinh (ảnh minh họa)

Người Lắng  Nghe tuy không đi qua những nốt thăng trầm trong cuộc đời bạn, nhưng bằng chính sự từng trải và ấm áp, họ có thể giúp bạn chọn cách đối mặt với cuộc sống; ân cần che chở bạn đi qua mọi bão giông, mọi cơn sóng dữ trong lòng.

Trong những ngày tháng tự ti và bế tắc nhất của cuộc đời, may mắn thay tôi đã gặp được Người Lắng Nghe, tôi hy vọng bạn cũng thế. Hy vọng mỗi khi bạn gặp khó khăn trong cuộc sống, không tìm được ai để tâm sự, để giải bày thì hãy tìm đến Người Lắng Nghe – là người sẽ lắng nghe bạn bằng trái tim thấu hiểu nhất.

Linh Phượng

 

 

 

 

Bài viết liên quan

Trả lời