Tôi Thấy Cô Đơn Dù Cuộc Sống Tốt Hơn Trước

Em 21 tuổi, đang học đại học tại một trường top ở TP.HCM, đi làm thêm và đủ chi trả cho cuộc sống riêng gồm sinh hoạt, du lịch… Tuy nhiên, em vẫn cảm thấy cô đơn và lạc lõng.

Bạn bè nhìn vào bề nổi cuộc sống hiện tại của em luôn cảm thấy em rất vui, rất tận hưởng với những chuyến du lịch trong và ngoài nước, nhưng thực ra trong em luôn tồn tại một cảm giác cô đơn khó nói thành lời.

Bố mất sớm từ khi em mới lên 4, rồi gia đình nhà nội có mâu thuẫn với mẹ, họ đuổi mẹ con em ra khỏi nhà. Hai mẹ con phải về nương nhờ nhà ngoại. Nuôi em đến năm 14 tuổi, mẹ quyết định đi bước nữa với một người đàn ông đã có 4 con gái và mất vợ ở làng bên nhà ngoại. 

Khoảnh khắc mẹ đi lấy chồng, em thấy tim mình như chết lặng, cảm thấy cả thế giới như sụp đổ. Lúc ấy chỉ ước mình là con trai để có thể khiến mẹ an tâm hơn, để mọi người thôi không còn ca thán chỉ con trai mới nuôi được mẹ, mới bảo vệ được mẹ.

Năm em 15 tuổi, mẹ sinh em bé. Do sợ mẹ vất vả nên em đã xin bà ngoại cho sang ở cùng mẹ để giặt giũ, cơm nước đỡ đần. Thời gian ấy, em như sống trong một đống đổ vỡ, bất an khi mâu thuẫn giữa mẹ và gia đình nhà chồng mới của mẹ như muốn nhấn chìm em. Giờ đây khi nhìn lại, em thấy đó là khoảng thời gian đen tối nhất trong cuộc đời mình.

Tôi vẫn cảm thấy cô đơn dù cuộc sống tốt hơn
Tôi vẫn cảm thấy cô đơn dù cuộc sống tốt hơn

Đến năm cấp 3 ở thành phố học, do thường xuyên phải về muộn, sợ nguy hiểm nên bác ruột (anh trai của bố đẻ) mở lời mời em về sống chung nhà cùng họ ở gần trường cho bớt nhọc nên em đã đồng ý. 

Mọi chuyện cứ thế trôi qua cho đến hiện tại. Mỗi lần về quê, em lại thấy trống trải vô cùng, em không biết và cũng không thấy mình thuộc về đâu. Mỗi lần về Bắc, em vẫn cố gắng chia đều thời gian để ghé qua nhà bác và thăm mẹ. 

Lắm lúc mỏi mệt, tuyệt vọng đến kinh khủng, thậm chí rơi vào trầm cảm nhưng nhớ ra mình chẳng có một nơi để về, nên đành nán lại phòng trọ như một chỗ ẩn trú và gồng mình lên để cố gắng, để vượt qua. 

Mỗi khi về, em lại thấy mình thừa thãi, không chốn dung thân nên cảm thấy rất bế tắc, xa nhà chỉ muốn về, nhưng về rồi thì lại muốn đi thật xa. Mong Người lắng nghe hãy chia sẻ, giúp em thoát khỏi tâm trạng hiện tại.

Bài viết liên quan

Trả lời