GenZ lạc lối: khi lắng nghe là chiếc la bàn dẫn đường

Lắng nghe trái tim chưa bao giờ là muộn. Nhưng đáng sợ hơn là tôi không thể bắt kịp những nhịp đập của chính trái tim mình. Tôi chưa có định hướng rõ ràng về sở thích, đam mê của bản thân và cảm thấy mệt mỏi, mông lung về con đường phía trước. Chọn trường, chọn ngành rồi chọn nghề, tôi chẳng biết bắt đầu từ đâu và không xây dựng được mục tiêu dài hạn. Tôi khao khát có người lắng nghe nỗi thống khổ từ một cá tính trẻ đang lạc lối, khát cầu ánh sáng chỉ đường giữa màn sương đêm.

Thế hệ Z cần sự lắng nghe khi lạc lối
Thế hệ Z cần sự lắng nghe khi lạc lối

Lắng nghe người khác tâm sự tôi lại càng áp lực

Trong khi các bạn đồng trang lứa cảm thấy căng thẳng khi phải nghe theo quyết định của bố mẹ, tiếp nối và đáp ứng nguyện vọng con đường sự nghiệp của gia đình, chọn nghề nghiệp hay trường đại học chỉ để làm hài lòng người khác. Thì tôi hoàn toàn ngược lại. Tôi không bị gia đình thúc ép hay ngăn cản những hoài bão, mơ ước. Tôi không bị sắp đặt vào những nước cờ được định đoạt để chiến thắng bất chấp bằng mọi giá. Tưởng rằng đó là một ân huệ, một điều may mắn nhưng tôi lại là người lạc lối, một GenZ không biết nơi nào là đích đến cho chính mình.

Tôi không có đam mê ở lĩnh vực cụ thể. Lại chẳng phải là kẻ xuất chúng hay có tài năng gì đặc biệt. Trong lớp tôi là một học sinh bình thường, ở nhà là một người con không giỏi giang khiến bố mẹ tự hào nhưng cũng không quá tệ để làm họ bận lòng hay thất vọng.

Tôi sinh ra như đã được mặc định số phận của một người bình thường, nhàm chán và không có điểm gì nổi bật. Có lẽ vì thế mà từ lâu lắm tôi đã quen với sự cô đơn, cứ mặc cho định mệnh đưa đẩy nổi trôi, sống vô vị qua ngày, thiếu vắng sự lắng nghe và định hướng.

Đâu là lối đi cho GenZkhi thiếu sự lắng nghe?
Đâu là lối đi cho GenZ khi thiếu sự lắng nghe?

Chắc hẳn bạn cảm thấy đây là một loại cảm giác sung sướng, tự do khi tôi bị không ép buộc, gò bó theo khuôn mẫu. Nhưng ít ai biết rằng tôi đang mưu cầu sự lắng nghe để thoát khỏi màn sương mù vô định của bản thân.

Nghe người khác hoạch định mục tiêu tương lai tôi lại càng tự ti và cảm thấy mình vô dụng. Lắng nghe người khác kể về những thành tựu họ nỗ lực gặt hái được, tôi càng muốn chui vào vỏ ốc cứng cáp an toàn của bản thân. Và buồn bã nhất là khi tôi lắng nghe người khác chỉ trích, phê bình mình là người sống chây lười, không có ý chí phấn đấu vì đam mê hay mục tiêu, lý tưởng. Một GenZ như tôi cứ thế chơi vơi trong sự lo âu nhưng chưa biết cách thoát khỏi.

Tôi như thủy thủ lạc giữa đại dương cần ngọn hải đăng, như người thám hiểm lạc trong khu rừng cần chiếc la bàn chỉ đường dẫn lối. Tôi đang sống hay đang tồn tại một cách vô hồn khi dòng đời lao đi vội vã? Liệu đó là một cái tội? Và ai sẵn lòng lắng nghe và đáp lại tiếng cầu cứu tuyệt vọng đang ngày một tàn lụi của tôi?

Lắng nghe bản thân để thay đổi

Ý thức được vòng lặp vô hình mà tôi đã trở thành con rối bị cuốn vào vòng xoáy lúc nào chẳng hay. Tôi quyết tâm lắng nghe bản thân để tìm sự thay đổi. Tôi biết mình muốn lắng nghe những lời động viên, tư vấn của bố mẹ. Tôi biết mình muốn được lắng nghe tiếng khích lệ của bạn bè rằng tôi đang làm tốt và hãy tự tin lên. Tôi đã có buổi nói chuyện với phụ huynh và giãi bày những tâm tư sâu kín một cách chân thành và rõ ràng nhất.

Cha mẹ với vai trò của Người Lắng Nghe đã thấu hiểu và không ngừng cổ vũ tôi nỗ lực. Tôi cảm thấy hạnh phúc và vui mừng biết bao. Tôi như cây cỏ tìm được suối nguồn tưới mát và sống lại từ sỏi đá cằn khô. Tôi trút bỏ được mối lo luôn đeo đuổi như ác mộng trong những đêm dài tăm tối. Tôi vẫn nhớ mình đã khóc như một đứa trẻ thuở thơ ấu khi cha mẹ thật sự lắng nghe, kết nối với tôi và dành cho tôi những lời dịu dàng nhất.

Tôi vẫn nhớ sự dịu dàng và ánh mắt hiền từ của mẹ, sự nghiêm khắc nhưng bao dung, yêu thương của cha. Bất giác nhìn lại, sau khoảng thời gian quá lâu bầu bạn với đơn độc tôi đã bị chai sạn. Tôi nhận ra cách duy nhất tháo bỏ nút thắt là dũng cảm chia sẻ khi thiếu sự lắng nghe.

Lắng nghe để tìm thấy con đường đúng đắn cho bản thân
Lắng nghe để tìm thấy con đường đúng đắn cho bản thân

Sau buổi trò chuyện ấy, tôi tự tin hơn, đọc nhiều sách hơn, tìm tòi nhiều kiến thức và lĩnh vực bản thân chưa thử qua để tìm kiếm đam mê còn chôn giấu. Tôi nhận ra việc chưa có mục tiêu dài hạn hay hứng thú ngành nghề cụ thể không phải là điều quá kinh khủng. Nó chỉ tồi tệ khi ta mãi lạc lối mà không tìm cách thoát ra.

Mỗi năm khi mùa tuyển sinh về và kỳ thi đại học sắp đến gần, ta đều thấy thực trạng “lạc đường” của các bạn trẻ. Những confession ẩn danh của một cá nhân nhưng lại là tiếng nói chung của thế hệ đang cần dẫn lối khi chưa thật hiểu và lắng nghe mình muốn gì.

Đây là kết quả của việc ta không được ai đó lắng nghe, ngồi xuống trò chuyện một cách sâu sắc, tử tế giúp ta tự tin vào bản thân để tìm ra mục đích, lý tưởng. Gạn xới trong lớp đất là những viên ngọc thô sáng loáng cần mài giũa. Ta còn trẻ, hãy lắng nghe tiếng lòng của mình đang thôi thúc, xao động.

Hành trình còn dài và ta sẽ kiến tạo nên những “vụ nổ” làm chấn động xung quanh. Mấy ai chẳng lạc lối trong đời, quan trọng là ta tìm được con đường sau những lần lạc lối ấy. Cho phép mình lạc lối và đối mặt với nó cũng là một loại dũng cảm. Hãy lắng nghe bản thân và “rộng lượng” với chính mình vì đặc quyền của tuổi trẻ là được phép sai và trưởng thành từ những sai lầm ấy.

Kỷ Hương

Bài viết liên quan

Trả lời