Người Đàn Ông Dù Mạnh Mẽ Đến Đâu Cũng Cần Một Người Lắng Nghe

Người đàn ông 50 tuổi mà Người lắng nghe được tiếp xúc hôm ấy lộ rõ nét hốc hác, gầy gò. Suốt buổi trò chuyện, anh hút rất nhiều thuốc, cái thở dài hiện hữu thường xuyên như chính sự cô đơn, thất vọng của anh lúc này.

Anh là một người thành đạt trong kinh doanh, nhưng lận đận trong cuộc sống hôn nhân. 15 năm trước, vợ chồng anh xảy ra mâu thuẫn lớn và ly hôn trong hòa bình, anh gánh trách nhiệm nuôi hai đứa con.

Anh là trụ cột trong gia đình, trên có cha mẹ già, dưới còn hai đứa con thơ dại, anh còn là sếp của mấy chục nhân viên, thế nên anh luôn phải giả vờ vui vẻ, mạnh mẽ trước những biến cố cuộc đời. Bạn bè cũng không ít, nhưng anh không thể tâm sự cùng ai vì anh  sợ “chúng nó khinh”. Thế là anh cứ ôm hết mọi thứ trong lòng mà không thể tìm được một người lắng nghe, cho đến khi anh biết đến dịch vụ Người lắng nghe.

người đàn ông lắng nghe
Người đàn ông dù mạnh mẽ đến đâu, cũng cần một người lắng nghe

Anh kể, một năm sau khi ly hôn, anh quen một cô gái đã ly dị, kém anh tròn 12 tuổi. Anh đưa cô ấy về chung sống như vợ chồng hơn chục năm. Anh thương, yêu cô ấy và chăm sóc cho cả đứa con riêng của cô ấy với chồng cũ.

Anh gọi đây là “duyên tiền kiếp”, bởi anh không thiếu những người bạn gái trẻ trung, xinh đẹp, năng động, chưa từng xây dựng gia đình đem lòng yêu thương và muốn chung sống với anh. Nhưng anh không có cảm xúc với ai, ngoài người phụ nữ lỡ dở một đời chồng này.

Cô ấy cũng đối xử rất tốt với các con của anh. Nhờ cuộc sống “gia đình hờ” êm ấm mà anh tập trung tâm sức làm ăn, kinh tế ngày càng phát triển.

Đùng một cái, đầu năm ngoái “người vợ thứ hai” của anh quen một người đàn ông khác trong một cuộc hội thảo về bảo hiểm. Hai người họ nhanh chóng cảm mến, rồi yêu nhau, họ quyết định đến với nhau.

Cô ấy nói thẳng với anh rằng, cô ấy rất có tình cảm và hợp với người đàn ông kia, họ sẽ sớm kết hôn để cô có cuộc sống yên ổn, danh phận rõ ràng. Anh buồn, nhưng cô ấy quyết tâm ra đi, anh không thể níu kéo được nữa bởi thực sự chẳng có gì ràng buộc giữa anh và cô ấy.

Kể đến đây, người đàn ông lặng đi, mắt hoe đỏ. Anh đã dõi theo và biết tất cả cuộc sống của cô ấy trong hai tháng họ sống chung với nhau.

Sau quãng thời gian chung sống với người mới, cô ấy cũng đánh tiếng là ân hận, tiếc nuối quãng thời gian chung sống với anh, muốn quay trở lại như trước. Tuy nhiên, anh vẫn lặng im chưa trả lời. Anh giận cô ấy khi nhanh chóng chối bỏ tình cảm giữa hai người trong hơn chục năm qua, song trong lòng anh vẫn còn thương.

Anh tự hỏi, hơn chục năm qua, cô ấy được gì từ “người chồng hờ” như anh?

Cô ấy, dù được anh đưa về sống chung trong cùng một mái nhà nhưng đó đâu có thể gọi là gia đình đúng nghĩa, cô ấy đâu được coi là vợ, đâu thể yên tâm chung sống với một người đàn ông mà hơn chục năm rồi, anh ta vẫn chưa cho cô một “danh phận” cũng như “tư cách pháp nhân”. Đó cũng là lý do cô ấy tìm đến với một người đàn ông khác có thể cho cô ấy một danh phận rõ ràng.

Ở vị trí một người lắng nghe, chúng tôi hiểu anh giận cô ấy đã bỏ anh ra đi, và anh cũng hiểu chính anh là người đẩy cô ấy đến quyết định như vậy. Dù đúng, dù sai thì mọi việc cũng đã xảy ra. Chúng tôi hiểu khi anh có thể tâm sự cùng người lắng nghe về cuộc đời mình, thì chắc chắn anh đã có cách giải quyết của riêng mình, chỉ là anh cần một người có thể lắng nghe anh.

 Không biết, với chặng đường tiếp theo, anh sẽ lựa chọn ai cho cuộc sống của mình hay vẫn sống trong dằn vặt, giằng xé lương tâm và mất niềm tin nơi tình yêu chân chính? Nhưng chắc chắn một điều, “người lắng nghe luôn luôn sẵn sàng lắng nghe và san sẻ cùng anh !”

Bài viết liên quan

Trả lời