Lặng lẽ kiếm tìm chút lắng nghe ngày ấy

“Bạn bè dễ kiếm, tri kỷ khó tìm”, quả không sai. Tôi đã từng có một tri kỷ quý giá như vậy, từng cảm thấy thật an tâm và vui vẻ dù gia đình của tôi và bạn đều là những mảnh ghép. Nhưng rồi định mệnh cũng khiến dòng đời hai đứa rẽ ngang. Giờ ngồi đây, nỗi cô đơn lại ùa về, tôi chỉ mong tìm thấy chút lắng nghe ngày ấy.

tim-lang-nghe-tri-ky-2

Gia đình hoàn hảo bỗng trở thành mảnh ghép

Tôi sinh ra ở Sài Gòn, mảnh đất mà hơn 30 năm trước ai ai cũng đều mường tượng về sự đủ đầy, trù phú, chứ không biết nơi đây cũng nhiều vất vả, ưu tư.

Năm tôi lên 6 tuổi, Ba Mẹ quyết định ly hôn. Là cháu trai nên bên nội quyết giữ tôi lại. Một năm sau, Mẹ tôi về quê ngoại ở Lâm Đồng để làm việc và chăm sóc Ông Bà ngoại. Từ gặp mỗi tuần một lần, giờ thì chỉ là những cuộc điện thoại hỏi thăm thưa thớt.

Ba tôi tái giá cùng Dì, dù Dì không quá khắt khe như những bà mẹ ghẻ trong truyện cổ tích, nhưng tình cảm dành cho tôi chỉ bằng một nửa so với đứa em gái- con riêng của Dì. Rồi một đứa em trai nữa ra đời, ghi dấu hạnh phúc của Ba và Dì. Tôi chính thức trở thành anh lớn, phải tự chăm sóc cho bản thân, phụ chăm em và phụ việc nhà. Cả Ba, Mẹ, Dì đều tất bật, chẳng ai chịu dành thời gian lắng nghe đứa trẻ đang tuổi trưởng thành đầy những cảm xúc rối bời như tôi. Chắc ai cũng nghĩ tôi đang rất ổn, hoặc sẽ tự ổn thôi.

 

Người duy nhất tôi luôn tin tưởng và sẻ chia

Bạn là học sinh mới chuyển trường, được xếp ngồi kế tôi. Cô giáo đề nghị tôi hỗ trợ bạn mới đến khi cần. Chuyện nhỏ mà, “có gì thắc mắc cứ hỏi tui nha”

Hai đứa dần thân hơn, nhưng chỉ gặp ở trường, ở lớp học thêm và thảo luận những vấn đề xoay quanh việc học.

Ngày đó trường tổ chức kết nạp Đoàn, có cắm trại tại trường. Ai không thích ngủ lại thì về nhà ngủ, sáng mai lên trường tham gia trại tiếp. Tôi và bạn cùng đăng ký ở lại trường, không phải vì không thích về nhà ngủ mà vì ở đây ít cảm thấy cô đơn hơn ở nhà.

Chúng tôi chơi lửa trại tới 3 giờ sáng, ai ngủ thì vào lều. Tôi với bạn chung lều, vừa nằm vừa kể chuyện đủ thứ. Tôi mới biết bạn cũng như tôi, Ba Mẹ ly hôn, cả hai đều làm ăn xa, một năm về thăm nhà một lần. Bạn và em trai sống cùng Bà nội.

Bà lớn tuổi, dù yêu thương cháu nhưng bạn không muốn Bà bận lòng nên chỉ toàn kể những chuyện vui mà thôi, nỗi buồn bạn giữ riêng mình. Hai con người khác nhau, nhưng chúng tôi có một điểm rất chung “Cần một ai đó để tin tưởng, để mở lòng, trút hết những muộn phiền chất chứa”. Chúng tôi trở thành trì kỷ từ đó.

Tôi và bạn những tưởng sẽ thân thiết đến cuối đời, dự định sẽ thi cùng trường đại học, còn tính sau này có con sẽ làm sui gia nữa. Vậy mà chỉ được 03 năm phổ thông, chúng tôi lại phải xa nhau. Ba bạn làm việc ở Canada thuận lợi, tương lai cũng sẽ ít về nước hơn. Bạn cũng đến tuổi vào đại học nên ông quyết định bảo lãnh Bà nội và anh em bạn qua đó luôn.

tim-lang-nghe-tri-ky-1

Hãy an tâm về tôi

So với bạn, tôi ít nói hơn, ít tin tưởng chia sẻ hơn nên bạn lo cho tôi nhiều hơn. Những bức thư gửi quốc tế là phương thức liên lạc duy nhất ngày đó, điện thoại quốc tế thì rất mắc. Không có yahoo, Zalo, hay Facebook như bây giờ.

Thư gửi qua lại, chúng tôi lại nghĩ cho nhau, ai cũng có vất vả gian nan riêng, nên đều giấu bớt những tâm sự, chỉ viết thật nhiều cái hay, cái vui cho nhau an tâm. Số lần gửi thư cũng giảm dần theo nhịp trưởng thành của chúng tôi, chắc có lẽ những bộn bề lo toan cuộc sống đã buộc chúng tôi ưu tiên thời gian dành cho trách nhiệm của người làm chồng, làm cha nhiều hơn.

Đã nhiều năm rồi, tôi cũng chẳng thể tìm được một tri kỷ như bạn. Có lẽ thời học sinh chúng tôi suy nghĩ đơn thuần, sống hết mình nên dễ thấy được lòng nhau hơn. Còn giờ, cơm áo gạo tiền, tranh quyền đoạt lợi, không biết ai thật ai giả nên ai cũng giữ rón rén thể hiện chính mình, không dám sống hết lòng, vì vậy mối quan hệ dù thân, cũng chẳng thể là tri kỷ. Nhiều điều chất chứa trong lòng, tôi muốn nói, muốn chia sẻ bớt phần nào nhưng biết ai tin tưởng, biết ai sẽ giữ bí mật cho tôi, ai có thể đồng cảm, không phán xét tôi chứ?

Chán nản, tôi lang thang vào các group tâm sự chuyện đời, vô tình tìm thấy một dịch vụ rất mới mẻ – dịch vụ Người lắng nghe. Nơi đây, tôi tìm thấy một người bạn tin cậy, hội đủ mọi mong đợi mà tôi đang tìm kiếm. Tôi đã liên hệ và lên lịch để được lắng nghe và cuộc hẹn đã không làm tôi thất vọng.

Người Lắng Nghe được là một bạn trạc tuổi tôi, trải nghiệm cuộc sống còn nhiều hơn tôi vì bạn là một hướng dẫn viên du lịch. Cùng bạn trò chuyện, được lắng nghe, lòng tôi an nhiên đến lạ. Thật hạnh phúc biết bao, tôi đã tìm lại cảm giác được lắng nghe ngày ấy!

NGỌC HẢI

Bài viết liên quan

Trả lời