Khi bạn thiếu lắng nghe vì cái tôi quá lớn

Khi bạn thiếu lắng nghe vì cái tôi quá lớn. Lối đi nào khi chúng ta không chịu lắng nghe nhau? Em và anh đã đi với nhau từ những năm tháng còn là sinh viên. Cùng nhau học tập, vun vén trải qua biết bao khó khăn thử thách từ gia đình cho đến áp lực công việc. Để đến ngày hôm nay thiếu lắng nghe vì cái tôi cao vô hình khiến ta dần có khoảng cách.

Khi bạn thiếu lắng nghe vì cái tôi quá lớn
Tình yêu được ngưỡng mộ bởi mọi người xung quanh

Tình yêu thuở còn sinh viên

Em và anh đều là thế hệ 8x, em nhớ cái thuở sinh viên còn đi học. Không biết duyên nợ thế nào mà em lại ấn tượng với anh. Anh không đẹp như bao người từng theo đuổi em, nhưng ở anh lại có nét duyên khó tả. Lúc đó anh không như bây giờ, một chàng trai gầy gò và đen nhẻm. Làn da nhuộm màu của nắng biển, thời gian trôi, trải qua bao khó khăn cuối cùng anh cũng có vẻ ngoài của một doanh nhân thành đạt. Không còn là anh chàng nhút nhát ngày nào. Em không biết nên vui hay nên buồn nữa, lạ quá anh nhỉ?

Khi bạn thiếu lắng nghe vì cái tôi cao
Thời trẻ ta dành cả thanh xuân cho nhau

Em nhớ ngày xưa dù có bận làm thêm mệt như nào thì đều đặn chiếc xe đạp ấy vẫn đưa em đến trường. Hai đứa ăn vội ổ bánh mì rồi chạy vào học. Sinh viên mà cứ có cái gì no bụng là vui rồi. Ăn gì cũng được miễn là ăn cùng nhau. Bây giờ thì món ngon vật lạ gì cũng có chỉ là không có anh và em. Không chỉ là người yêu mà anh như một Người Lắng Nghe em, dù câu chuyện có sáo rỗng thế nào. Anh cũng ngồi đó lẳng lặng mà lắng nghe em nói.

Bố mẹ em không thích anh, thậm chí không cho em qua lại với anh. Chúng ta khác nhau về mọi mặt từ địa vị xã hội cho đến tôn giáo. Đã biết bao lần chúng ta mệt mỏi buông tay nhau. Nhưng được một thời gian ngắn thì đâu lại vào đấy, chắc lúc đó còn nợ. Gia đình không cho phép, đưa em đi du học để không gặp anh nữa. Em tự nhủ thôi đến đây là hết thật rồi. Bẵng đi mấy năm trời không liên lạc, giờ đây cả hai cũng không còn nhỏ nữa. Ấy vậy mà khi gặp lại nhau ta lại lao vào nhau như cái thời còn trẻ. Có lẽ cái gì càng cấm thì càng muốn đạt được.

Khi bạn thiếu lắng nghe vì cái tôi quá lớn
Liệu hôn nhân có phải là cái kết đẹp?

Tuổi tác cũng không phải là nhỏ nữa. Hai gia đình cuối cùng cũng chấp thuận cho đôi ta. Lúc đó, em vui đến nỗi mất ăn, mất ngủ lúc nào cũng thao thức chỉ mong ngày hai đứa về một nhà. 

Hôn nhân bế tắc vì thiếu lắng nghe

Cuối cùng thì đám cưới cũng diễn ra trong sự chúc phúc của bạn bè, người thân. Họ cảm động vì chúng ta đã phải trải qua quá nhiều thử thách mới đến được với nhau. Em vô cùng hạnh phúc vì em đã được về một nhà với anh. 

Hằng ngày, đều đặn anh đưa em đến công ty và đưa về. Chiếc xe đạp ngày nào giờ đây đã được thay bằng con xe bốn bánh, chàng sinh viên ngày nào giờ đã là chủ của một doanh nghiệp. Những tưởng cuộc sống hôn nhân sẽ màu hồng mãi như này. Nhưng càng về sau mọi thứ như đảo lộn.

Anh bắt đầu đi về muộn hoặc thậm chí có hôm không về. Hầu như hôm nào cũng say, em hiểu rõ tính chất công việc là bắt buộc. Nhưng đối với những cuộc gặp mặt vô nghĩa mình có thể từ chối mà. Cuộc hôn nhân màu hồng mà em từng vẽ ra giờ đây là cả một con đường màu xám. 

Từ một cô gái dịu dàng ngày nào em bắt đầu cáu gắt, tự ôm bực dọc vào người. Sau cơn say anh chẳng bao giờ xin lỗi, em cũng chẳng muốn hạ mình làm lành với anh. Chúng ta cứ im lặng như vậy ngày qua ngày. Có lẽ cả hai đều có cái tôi quá lớn không ai chịu nhường ai. Hình như hai ta chưa bao giờ chịu ngồi xuống lắng nghe nhau nói. Giờ đây có nói thì cũng là những tiếng cãi vã, cả hai cùng nói, cùng bực dọc để rồi không ai lắng nghe được đối phương đang nói gì. Em không nhường, anh lại càng không, rồi chúng ta dần mất nhau chỉ vì cái tôi quá lớn.

Khi bạn thiếu lắng nghe vì cái tôi quá lớn
Lối đi nào cho hôn nhân thiếu lắng nghe?

Thất vọng, buồn bã lâu dần chẳng muốn nói, cũng không kể cùng ai. Bạn bè thì không tìm được ai để tâm sự. Vì trong mắt họ em đang có gia đình hạnh phúc, chồng yêu thương. Tủi nhục lắm anh à, làm sao để họ biết sự thật được. Ba mẹ thì lại càng không vì em biết có nói thì cũng chỉ nhận lại cơn mưa chỉ trích. Em không tìm được ai để tâm sự, lắng nghe em. Dần dà, cũng chẳng buồn nói và cũng chẳng muốn giãi bày điều gì nữa.

Mười mấy năm bên nhau đằng đẵng trải qua vô vàn khó khăn, thử thách. Ấy vậy mà hôn nhân của bọn mình lại chóng vánh chỉ vì chúng ta không lắng nghe nhau. Lối đi nào cho một cuộc hôn nhân thiếu lắng nghe?

Linh Chi

Bài viết liên quan

Trả lời