Được “lắng nghe” giới tính thật, Tôi đã là chính mình!

Là một cá nhân thuộc cộng đồng LGBT tôi luôn trăn trở không biết làm sao để nói hết mọi điều với ba mẹ, hay làm cách nào để nói ra mà không khiến ba mẹ tôi bị sốc. Và thật may mắn cho tôi khi vẫn còn có người kiên nhẫn lắng nghe tôi tâm sự và cũng từ đó, tôi biết rằng lắng nghe thật kỳ diệu, khi có người chịu lắng nghe bản thân mình thì mọi việc lại trở nên nhẹ nhõm đến thế.

Nói ra để được lắng nghe và sống với chính mình
“Sao ba mẹ không lắng nghe con một chút?”

“Sao ba mẹ không hiểu cho con”

Hoàng- một cậu học sinh năm hai đại học, rất phong cách trong phong thái của một dancer. Tôi quen cậu khi học cùng một lớp trung cấp ở một trung tâm dạy thi IELTS. Mới đầu gặp nhau, cái cảm giác “chị em” đã khiến tôi thấy cậu bạn này thật dễ thương và gần gũi. 

Tôi thấy khá tế nhị khi hỏi giới tính trực tiếp, thế nên lúc cậu ta nhắn tin hỏi bài tôi qua Messenger tôi hỏi: “Em bê đê hả?” Nó trả lời lại tôi rằng: “Ủa sao chị biết?” Tôi thả nhãn dán cười rồi bảo: “Linh cảm chị em ấy mà.” Xong sau đó tôi còn bồi thêm một câu nữa: “Chị thấy những người thuộc giới tính thứ ba luôn có tài lẻ gì đó, thật hâm mộ.” Và rồi từ đấy chúng tôi thân nhau hơn. 

Rồi một ngày thằng bé nhắn cho tôi bảo rằng: “Em mãi không biết nói sao với ba mẹ về chuyện giới tính của mình.” Nó biết rằng mẹ của nó chắc cũng đã cảm nhận được sự khác thường của con mình khi nó theo đuổi bộ môn múa đương đại. Ba của nó là điển hình của một người đàn ông Bắc truyền thống, nên thật khó để nó theo đuổi đam mê, cũng càng khó hơn khi nó muốn bộc lộ giới tính. Nó than thở với tôi: “Sao ba mẹ em không hiểu cho em, lắng nghe em một chút nhỉ?” 

Nói ra để được lắng nghe và tôi đã được sống đúng với chính mình
Cảm ơn chị vì đã lắng nghe em

“Cảm ơn chị đã lắng nghe em”

Một hôm chúng tôi hẹn nhau đi đến một quán cà phê sách cũ ở một con hẻm nhỏ Hà Nội. Với dự định ban đầu là mang bài tập đến đấy làm với nhau, nhưng cuối cùng nó lại thành một buổi tâm sự. 

Tôi nhớ tôi là người mở lời trước, tôi hỏi cậu đã bao giờ thử thăm dò bố mẹ về chuyện giới tính chưa thì nó bảo việc em theo đuổi đam mê múa đương đại đã khiến bố mẹ không hài lòng rồi. Nó tập nhảy, tập uốn dẻo, hay tham gia lớp học múa đều là trốn bố mẹ một mình ở Hà Nội tự học. Tôi thắc mắc nó lấy tiền đâu ra để đi học múa, nó bảo học phí học múa của nó không quá đắt, và tiền lương gia sư Toán cho học sinh cấp 1 đủ để trả. Tôi nghe nó kể có lần ba nó đánh nó đến thâm tím chân vì mải chăm tập múa mà điểm tổng kết lớp 10 bị thấp. Rồi nó bảo nó học Luật của Đại học quốc gia cũng là vì để ba mẹ vui lòng. 

Thấy nó mải kể chuyện, tôi không nói gì cả, chống tay lên cằm nhìn nước mắt ngắn nước mắt dài lặng lẽ rơi trên mặt nó và để nó trút hết tâm sự ra…Cuối buổi lúc tôi lái “chiến mã” của mình đưa nó về trọ, xuống xe nó nói với tôi: “Cảm ơn vì đã lắng nghe em, hôm nào e mời chị đi ăn sữa chua ở quán ruột của em.” Nghe nó nhắc đến đồ ăn, tôi đồng ý liền. 

Nói ra để được lắng nghe và tôi đã được sống đúng với chính mình
Dũng cảm nói ra để được lắng nghe tâm tư

Dũng cảm nói ra để bản thân được lắng nghe 

Tôi luôn theo dõi những video múa của nó đăng trên mạng, và luôn thán phục vì một “khúc gỗ” từ bé như tôi hoàn toàn không thể nhập được thần múa vào người mình. Từ chính miệng thằng bé nói, nó yêu múa, và mong muốn được mọi người đón nhận qua những video mà nó thực hiện. Còn trên thực tế, nó biết nghề múa này không thể đáp ứng được nhu cầu kinh tế mà nó cần. Vì thế nó luôn nỗ lực học tốt ở trường đại học. 

Thấy thế, tôi đề nghị nó kỳ nghỉ Tết dương lịch hãy về nhà, về nói cho ba mẹ biết dự định tương lai của em, cho ba mẹ thấy có nhiều người ủng hộ tương tác cho những video múa mà em đăng tải như nào. Sớm muộn gì cũng phải nói, chi bằng nói ngay từ bây giờ để ba mẹ lắng nghe em, để thanh xuân còn lại của em được sống đúng với chính mình mà không e dè bất cứ điều gì. 

Rồi nó mang khí thế hừng hực về nhà, dũng cảm ôm lấy ba mẹ và nói ra những bí mật mình luôn giấu kín. Đúng như tôi dự đoán, nó nhắn cho tôi là ba nó cho nó ăn ba cây roi mây. Đáng lẽ là hơn ba cây roi nhưng mẹ nó đã can ngăn ba nó lại, rồi không hiểu sao cả nhà ba người ôm nhau khóc. Hóa ra ba mẹ nó cũng đã có nghi ngờ từ lâu nhưng đánh vì mong con sửa- ba mẹ nó nghĩ đấy là một “căn bệnh”. Và rồi khi nó nói ra, ba mẹ nó lại cảm thấy có lỗi vì sinh con ra không được trọn vẹn… 

Nói ra để được lắng nghe và sống đúng với chính mình
Dũng cảm nói ra và tôi đã được lắng nghe

Được lắng nghe thật kỳ diệu 

Sau lần đó, nó bảo ba mẹ thay đổi khá nhiều, cũng không cấm nó học múa nữa, chỉ nhắc nó không được bỏ bê việc học ở trường đại học. Nó thấy thật bất ngờ khi mà nói ra ba mẹ lại dễ chấp nhận đến thế. Nó cũng thấy vui mừng vì có thể thoải mái khoe thành tích múa của mình trên mạng xã hội mà bố mẹ vẫn không ngớt lời khen ngợi nó. “Ba mẹ em thực sự đã lắng nghe được tâm sự của em rồi chị ạ”- Lời của Hoàng. 

Nó bảo nó cảm ơn tôi rất nhiều vì đã cho nó cơ hội được nói ra, cảm ơn vì đã lắng nghe nó. Nó cũng cảm ơn tôi vì đã cho nó dũng khí để thực hiện thành công khát khao được ba mẹ lắng nghe. Tôi chỉ cười nhẹ qua điện thoại kết nối với Hoàng, rồi dặn: “Đừng quên chầu sữa chua đã hứa với chị đấy, chị mày dọn trống sẵn dạ dày chờ ăn rồi.” 

Tố Trân 

Người Lắng Nghe Được “lắng nghe” giới tính thật, Tôi đã là chính mình!
Bài viết liên quan

Để lại một bình luận