Tình bạn là một trong những món quà tuyệt nhất tạo hóa, nó gắn kết những con người xa lạ với nhau, cho họ sự lắng nghe và cảm thông giữa cuộc đời đầy trắc trở. Nhưng tình bạn đôi khi cũng là những cung bậc chua chát và đắng ngắt khi nó khiến ta cô đơn và thiếu thốn sự lắng nghe trong một mối quan hệ. Tình bạn ba người sẽ luôn có một kẻ ngậm ngùi đứng bên lề, xót xa trôi dạt ngoài rìa với những tổn thương sâu sắc. Vậy ai sẽ lắng nghe người thừa tội nghiệp ấy? Khi tất cả những gì họ làm là tìm kiếm sự lắng nghe, đồng điệu giữa trái tim và trái tim.

Cô đơn trong tình bạn vì không được lắng nghe
Tôi là một người hướng nội, có chút rụt rè, nhút nhát và thích đắm chìm trong thế giới nội tâm của chính mình. Vì thế mà tôi có rất ít bạn và ao ước tìm kiếm tri âm, tri kỷ có thể lắng nghe tôi. May mắn tôi gặp được Hoa và Lan, hai cô bạn dễ thương, hòa đồng chủ động kết bạn khi tôi bước chân vào đại học. Rất nhanh, chúng tôi đã trở thành một nhóm bạn ba người sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ mọi thứ cho nhau.

Tưởng chừng mọi thứ cứ thể diễn ra tốt đẹp nhưng một ngày kia tôi bất giác cảm thấy lạc lõng. Sự đồng điệu đang dần phai nhạt và hai người bạn kia ít lắng nghe tôi hơn. Bài nhạc tôi hào hứng chia sẻ, Hoa và Lan chỉ cười gượng cho qua. Tôi mua được một món đồ yêu thích vui vẻ đem khoe thì hai người khá hờ hững và lạnh nhạt.
Nhiều khi tôi muốn kể một câu chuyện hay, bàn luận về một phong cách hay xu hướng mới đang nổi tiếng trên mạng xã hội thì sự hào hứng bị dập tắt vì không ai quan tâm hay chỉ vờ như đang lắng nghe một xáo rỗng. Thay vào đó, Lan và Hoa nói chuyện riêng với nhau nhiều hơn, họ đi chơi, họp mặt mà không có tôi, có những bí mật không thể chia sẻ cùng tôi như ngày trước. Họ ngày càng gắn bó và vô tình đem tôi vào không gian tách biệt.
Tôi ái ngại mà cũng viện cớ chối từ những lời mời hay rủ rê từ hai cô bạn từng thân của mình. Chúng tôi không còn tiếng nói chung, những câu cười đùa chỉ là hình thức cho có lệ. Niềm vui đã không còn hiện hữu và tôi không còn cảm nhận được vị trí của mình trong tình bạn này.
Tôi trở thành người thừa trong tình bạn mà tôi rất mực trân quý, nâng niu. Tôi chẳng hiểu lý do vì sao? Vì tôi chưa lắng nghe họ và chính họ chưa lắng nghe tôi? Nhưng tôi biết sự cô đơn đang xâm chiếm lấy mình như con dao dần giết chết những cảm xúc cháy bỏng trong tâm hồn.
Nó khiến tôi như bóng ma vật vờ, ngụy tạo một chiếc vỏ bọc biểu lộ bản thân vẫn ổn nhưng bên trong đã rạn vỡ, khô cằn vì đã lâu lắm không ai lắng nghe bản thân một cách chân thành thật sự. Tôi chỉ đành nhốt mình trong phòng, cô đơn và tự lắng nghe con tim mình đang đập những nhịp buồn bã.
Tìm kiếm sự lắng nghe ở một chân trời khác
Không thể chấm dứt tình bạn một cách đột ngột nhưng tiếp tục duy trì khi không ai lắng nghe là một cực hình khiến tôi mệt mỏi. Nhưng tôi ý thức rất rõ mình phải bước ra và thoát khỏi vòng xoáy trớ trêu này. Tôi nhận ra chân lý có những thứ không thể cưỡng ép, không phù hợp phải dũng cảm bước qua. Ta cần đi tìm điều thật sự dành cho mình chứ không nên mãi tự vấn bản thân, tự gò ép mình trong khuôn khổ.
Tôi trò chuyện thẳng thắn với Hoa và Lan và nhận được lời xin lỗi từ họ. Chúng tôi vẫn tiếp tục là những người bạn dù không còn như xưa. Không ở mức thân thiết như trước nhưng chúng tôi đều biết rõ điều gì là cần thiết cho chính mình và cảm thấy nhẹ nhõm khi mạnh dạn đối mặt với nhau, tìm ra hướng giải quyết tốt nhất.

Tình bạn là chỗ dựa để niềm vui nhân đôi và nỗi buồn được chữa lành khi ta ngồi bên nhau và trút bỏ phiền muộn. Đã có những lúc chúng ta không thể diễn tả được nỗi đau của mình, ngôn ngữ của một người bạn còn có ý nghĩa hơn những gì được nói ra. Nếu có ai đó sẵn sàng lắng nghe tôi, tôi cũng sẽ hết lòng lắng nghe như lời đáp trả chân thành với tất cả sự yêu quý.
Người thứ ba trong tình bạn, quả thật là một khái niệm khiến người ta cô đơn, lẻ loi và buồn tủi. Tôi sẽ đi tìm một người bạn thật sự hiểu và lắng nghe mình. Mong cho tất cả những ai đang đơn côi ngoài kia sẽ tìm được người bạn tâm giao vì một tri kỷ thật sự có thể lắng nghe những điều mà ta không nói.
Kỷ Hương