Một mùa xuân mới sắp gõ cửa từng nhà. Mùa Xuân, mùa của sự đoàn viên, của giờ phút quây quần bên mâm cơm ngày Tết của cả gia đình, lắng nghe nhau sau một năm bôn ba ngược xuôi. “Mang tiền về cho Mẹ” – bài rap của Đen Vâu khiến lòng ai cũng chộn rộn, muốn về thật nhanh bên gia đình, nhưng Xuân năm nay, lòng chúng con lại ngổn ngang nhiều ưu tư, quạnh quẽ, khiến bước chân phải dừng nơi đất khách quê người.
Một năm gian nan, đầy sóng gió
Năm qua, một năm mà mọi quốc gia trên thế giới có thể khác nhau về màu da, ngôn ngữ nhưng đều tìm thấy điểm chung, đó là dịch bệnh Covid-19, là những đợt phong tỏa kéo dài, là sự trì trệ kinh tế toàn cầu. Những người con xa quê dù là trên đất nước hình chữ S hay ở một quốc gia xa xôi nào đó, đều không khỏi gian nan khi phải tạm ngưng việc nhiều tháng liền, trong khi chi tiêu cuộc sống vẫn oằn vai.
Chưa kể những người trở thành nạn nhân của Covid, hoặc nơm nớp lo không biết mình có trở thành F0 hay không. Người với người xa cách nhau, còn đầu óc luôn phải xoay chuyển nhịp sống theo chính sách phong tỏa phòng chống dịch. Cứ vậy, nơi kinh doanh thì thưa khách, lao động giảm thu nhập, vật giá thì tăng cao… Lòng người buồn bã, tinh thần mệt mỏi. Muốn quan tâm người thân, bạn bè thật nhiều nhưng đôi khi lực bất tòng tâm.
Hướng nhìn phía quê nhà, bước chân sao trĩu nặng
Mọi năm, khi tờ lịch vừa bước qua tháng Chạp, lòng người xa quê đã chộn rộn, háo hức chờ đón tháng lương 13, mua vé tàu xe, sắp xếp hành lý, sắm quà Tết cho gia đình. Ngày được nghỉ Tết là nhộn nhịp xách vali vào công ty “chiều em về quê ăn Tết luôn”. Ôi, những hình ảnh đó sao giờ đây lại trở nên xa xỉ thế này.
Những cuộc gặp của dịch vụ Người Lắng Nghe cùng khách hàng gần xa luôn đong đầy nỗi muộn phiền những ngày giáp Tết. “Mang tiền về cho Mẹ”, vâng, tất cả chúng ta đều mong muốn làm điều đó, nhưng thời cuộc dường như không tiếp sức cho những tấm lòng hiếu thảo.
Nhìn vào ví tiền năm nay, bao khoé mắt cay cay, bao cảm xúc chạnh lòng. Mỗi năm về thăm nhà, nào bánh, nào quà, nào tiền mừng tuổi từ gia đình đến hai bên nội ngoại. Truyền thống đó năm nay chúng con khó thực hiện vẹn toàn. Nghĩ đến những lời bàn tán xôn xao, dè bỉu chê trách, lòng chúng con sợ đã không “mang tiền về cho Mẹ” mà còn “mang ưu phiền về cho Mẹ” nữa. Lòng quặn thắt trong nỗi bất lực, dù không muốn nhưng vẫn đành thốt ra “Xuân này, còn không về”.
Thay cho những suy tư mua vé xe thế nào, mua quà gì tặng có ý nghĩa, thì giờ đây là những trăn trở tìm một cái cớ để không về đoàn viên ngày Tết. Làm sao để Ba Mẹ, người thân không buồn, không lo, không trách những đứa con này?
Bao nỗi lòng muốn nói ra để cảm thấy mình không cô đơn, để tìm người đồng cảm, nhưng lại không nỡ chọn người mình thương yêu để tâm sự, không an tâm chọn những người bạn xung quanh. Và những người con hiếu thảo xa quê đã chọn chúng tôi – dịch vụ Người Lắng Nghe – như một cái duyên lành, xua tan bớt những u ám trong giai đoạn tâm trạng nhiều ngổn ngang.
Chúng tôi trò chuyện, chia sẻ, lắng nghe nhau như những người bạn tri âm. Sài Gòn về đêm vắng vẻ, se lạnh, nhưng lòng người nơi khách hàng của Người Lắng Nghe đã đỡ buốt giá hơn khi vững tâm luôn có người sẵn sàng lắng nghe, thấu hiểu và cảm thông mọi nỗi muộn phiền.
Mong một cái Tết đoàn viên không xa
Năm sau con sẽ về, mang tiền và cả niềm vui về nữa Ba Mẹ nhé. Lòng chúng con phương xa nhưng luôn hướng về gia đình, luôn ước mong những điều tốt đẹp nhất cho tất cả mọi thành viên.
Những vất vả gian nan, đời người ai cũng phải trải qua. Mong sao những muộn phiền năm cũ sẽ là bài học, là sự giác ngộ chân thiện mỹ, kết nối mọi người đến những niềm vui, sự tốt đẹp hơn trong tương lai. Dịch vụ Người Lắng Nghe vẫn luôn là nơi đón nhận tâm sự khó nói từ mọi cõi lòng. Khi bạn cần chia sẻ, có chúng tôi, khi bạn cần lắng nghe, hãy gọi chúng tôi. Cuộc sống ngoài kia vẫn bon chen, tranh đấu, nhưng đọng lại sau cùng, cái quý giá nhất vẫn là sức khỏe và tình thương yêu!
NGỌC HẢI