Tôi rời Hà Nội, cầm tấm Vé tàu LP7 (Hà nội – Hải phòng) trên tay, vai mang một ba lô nhẹ tênh với một vài bộ quần áo, vừa ổn định chỗ ngồi vào ghế trong Toa tàu, một cơn mưa dông bất ngờ với từng đợt gió dật mạnh thổi tới.
![]() |
![]() |
Tàu rời ga lúc 18h10. Bên ngoài còn le lói ánh mặt trời sau buổi hoàng hôn và những giọt mưa rơi nhẹ lên cửa kính. Tôi tựa đầu vào cửa sổ, lắng nghe tiếng bánh sắt lăn đều như đang ru những mỏi mệt dần nguôi.
Nhìn mình trong gương – khuôn mặt phờ phạc nhưng ánh mắt dường như đang muốn sống lại. Tôi rửa mặt, rửa luôn cả lớp bụi thành phố, của deadline công việc, của những tâm tư thiếu đi người lắng nghe, của những cuộc trò chuyện nửa vời, của nỗi cô đơn giữa đám đông….
![]() |
![]() |
Ngồi lạc lõng giữa toa tàu, Tôi biết mình cần một nơi đủ lặng để thở.
Tôi được chào đón bằng sự lặng thầm của không gian yên bình
![]() |
![]() |
![]() |
Trạm Lắng Nghe T31 nằm gọn trong một con ngõ nhỏ, giản dị và yên bình như chưa từng xuất hiện trên bản đồ. Tôi được chào đón không bằng thủ tục, không bằng “check-in” – mà bằng sự hiện diện như thể chính tôi là chủ nhân của nơi an yên này.
![]() |
![]() |
Một căn phòng ấm, một ánh đèn dịu, một chất giọng nhẹ nhàng: “Bạn cất điện thoại vào két này nhé, trong những ngày ở Trạm bạn sẽ không sử dụng Smartphone. Thay vào đó bạn hãy bắt đầu lắng nghe chính mình, Người Lắng Nghe sẽ đồng hành cùng bạn.”
Không còn thông báo, không còn mạng xã hội. Tôi cất điện thoại, mở lòng, và thở thật sâu.
![]() |
![]() |
![]() |
(Hết phần 1)
Trạm Lắng Nghe T31 ra đời như một không gian đặc biệt dành cho những ai đang cần được lắng nghe một cách chân thành và không phán xét.
Không chỉ là một nơi dừng chân, Trạm T31 là hành trình quay về bên trong, nơi mỗi người có thể kết nối lại với cảm xúc của chính mình qua sự hiện diện của Người Lắng Nghe, và những trải nghiệm chạm đến bình yên.
Trạm T31 là nơi dành cho những ai đang mỏi mệt, và cần một khoảng dừng đủ sâu để bắt đầu lại.
Đôi khi, chúng ta không cần lời khuyên.
Chỉ cần một không gian yên bình, một người chịu lắng nghe – thật lòng và không phán xét.
Người Lắng Nghe